Từ những ngày đầu gặp gỡ, chúng mình đã đi qua nhiều cung bậc cảm xúc: vui, buồn, giận hờn, và cả những khoảnh khắc khó quên.
Từ những ngày đầu, anh thì nghĩ: “Con bé này sao chảnh thế, nhắn tin thì im re, rủ đi ăn lúc nào cũng bận…” – nhưng vẫn lì, không bỏ cuộc.
Còn nhà gái thì nhìn vào chỉ phán: “Thằng này trông cà lấc ghê, nhìn thèm đấm ghê!”
Thế mà rồi, sau vài lần rủ rê thành công, những buổi hẹn hò bắt đầu, những câu chuyện dần nối dài. Từ “bạn bè” thành “người thương”, từ những ngày lặng lẽ nhắn tin đến khoảnh khắc chính thức nắm tay nhau, và cuối cùng là màn cầu hôn – dấu mốc mở ra chặng đường mới.
Tụi mình gọi đó là hành trình “cùng nhau” – không hoàn hảo, nhưng thật sự đáng nhớ.